truyện tổng tài ác ma của tôi

Đọc truyện 100 Ngày Làm Vợ Hờ: Tổng Tài Ác Ma, Xin Anh Tránh Xa Tôi Ra! của tác giả Tuyết An Điềm, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Chương 6: Chê bai tôi? Trong thời gian một ngày một đêm, Bạch Tinh Nhiên đã bị nhốt trong căn nhà giam lạnh lẽo ở sân sau, cùng lúc có mấy người phụ nữ chuyên trách đến giúp cô tháo nhẫn, nhưng lần nào cũng tốn công vô ích. Cách nào cũng đã thử rồi, ngón tay của cô bị Đọc truyện Tổng Tài Đại Ác Muốn Cắn Tôi của tác giả Nhược Mộng, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hợp Đồng Tình Nhân Sa Vào Vòng Tay Của Ác Ma. Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi! Truyện Full - Đọc truyện online, đọc truyện Truyện Vô Tình Cưới Được Tổng Tài - Chương 283 với tiêu đề '283: Giúp Tôi Giết Đường Nhã Phương' "Mẹ cô thời gian trước tìm đến anh cả của tôi, cũng chính là cha ruột của cô Tiết Chí Cương. Truyện Full - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, Truyện Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma - Chương 307 với tiêu đề 'Anh muốn đưa tôi đi đâu (3)' Ŋhư vậy cũŋǥ khôŋǥ thế ŋào xóa bỏ được tội ŋǥhiệt của cô đâu!". "Đại thiếu ǥia", Bạch Tiŋh Ŋhiêŋ bỗŋǥ quay saŋǥ aŋh, ŋắm chặt lấy ốŋǥ quầŋ aŋh Wo Kann Eine Frau Einen Mann Kennenlernen. Tối hôm đó , tất cả khoái cảm của lần đầu , tất cả dục vọng đều dồn hết vào tối hôm ấy ... 4 giờ 25 . Tôi giật mình tỉnh giấc , bên cạnh là hắn đang ôm tôi say đắm , nếu hắn thức dậy chắc chắn sẽ đẩy tôi ra tặng kèm tôi khuôn mặt cảm thấy dơ bẩn khi bên cạnh tôi... Quay sang thì thấy trên bàn là 80 triệu , tôi chợt nhớ ra mình cần phải lấy tiền đi điều trị cho mẹ ... Tôi nhẹ nhàng kéo vòng tay của hắn ra khỏi eo tôi , bây giờ mặc quần áo ... sau đó chuồn thôi! Vừa đến bệnh viện tôi đã chạy vào và gấp rút đưa số tiền này cho bác sĩ . Có lẽ họ sẽ tò mò rằng một người như tôi mà có số tiền này sao? Cuối cùng thì lòng tôi cũng nhẹ nhõm ... Mẹ tôi được cứu... Từ ngày hôm đó , tôi phải trốn tránh hắn , tìm một việc làm ổn định để nuôi mẹ và đứa em Vài tháng sau ... " Tiểu Mẫn , mau xuống ăn cơm nào " " Vâng , con xuống ngay " Tôi đang loay hoay với đống tài liệu thì phải tạm dừng để dùng buổi tối Vừa đi tôi vừa ểu oải vỗ lưng. " Dạo này con cứ thèm ngọt sao ấy , lại còn buồn nôn nữa . Đúng rồi! Bà dì của con trễ mấy tháng rồi vẫn chưa tới... " Mẹ tôi vừa nghe liền chạy đến trố mắt lên nhìn tôi " Cái ... cái gì ?! Chẳng lẽ... con có thai ? Có với ai ?! Mau nói với mẹ ! "" Mẹ nói gì vậy , làm gì có ... " Tôi cứ ấp a ấp úng , không lẽ ... có thai thật sao ... Hôm sau tôi cùng mẹ đi xét nghiệm , quả là có thật , còn là một bé trai . Tôi tức giận bay đến công ty hắn Tại phòng chủ tịch " Chủ tịch , có cô gái nói là vợ tương lai của anh muốn gặp ạ ..." Hắn xoay ghế lại , khí chất lạnh lùng toát ra làm người đối diện đổ cả mồ hôi hột" Đuổi cô ta ra " " Vâng ... " Tôi đang ngồi trước phòng chờ thì thư ký của hắn đến nói " Xin lỗi thưa cô , chủ tịch không muốn gặp cô " " Cái gì ?! Anh ta làm không dám nhận ?! Được rồi , tránh ra , tôi phải tìm hắn tính sổ ! " Tôi tức giận quá không biết trời đất gì , nhất quyết phải xông vào cho bằng được , đến cửa phòng hắn , tôi đẩy vào " Vương Đình Lâm ! Anh dám làm không dám nhận , được tôi cho anh biết tay " Tôi chạy đến giơ tay đến cho hắn một cái tát điến người nhưng hắn lại nắm tay tôi" Làm cái gì ? " " Anh... anh còn hỏi ! Cái thai trong bụng tôi to như thế này rồi " " Nếu muốn tôi nhận đứa con của cô thì trả tôi 80 triệu " Hắn cười nhìn tôi khinh bỉ " Nhưng... " Bỗng hắn chọi một cọc tiền vào mặt tôi , cười khinh nói" Đi phá đi , rẻ rách " " Anh nghĩ tôi là thứ gì chứ ? Tôi không cần số tiền này ! Tôi cần anh nuôi đứa con ! " Không biết tại sao hắn lại nghĩ tôi như vậy , tôi thực sự câm hận hắn " Tôi biết cô còn có thủ đoạn hơn thế nữa . Cô không lấy số tiền này ? Để lấy tôi , sau đó thừa hưởng tài sạn sau này , loại người như cô tôi từng gặp qua hết ! " " Anh nghĩ gì thì nghĩ , nhưng tôi muốn anh nuôi đứa bé ! Tôi không muốn nó không có cha ! " " Được , nếu cô sinh nó ra thì đưa cho tôi . Nhưng cô không được làm mẹ của nó , cô sẽ về làm người hầu nhà , chịu chứ ? " " Anh... ! " " Anh nghĩ tôi thích lấy anh chắc ? " Nghe được câu nói của tôi , hắn liền trả lời " Dù tôi có suy nghĩ cô thích lấy tôi hay không thì cô cũng chẳng có tư cách lấy tôi . " " Đình Lâm , đây chỉ là cuộc hôn nhân giả . Con cần gì phải làm quá như vậy ? Nếu con muốn giữ danh dự của mình thì nghe lời bà ! " " Vâng... " Câu nói của hắn có chút gì đó miễn cưỡng " Được rồi , con mau thay quần áo . Chuẩn bị cho họp báo , không được chậm trễ hơn bọn chó săn . Người đâu , mau đưa Tiểu Mẫn đi thay quần áo " Bà ta vừa nói xong đã có một đám người chạy đến kéo tôi vào một căn phòng lớn , họ lần lượt cầm bộ váy này đến bộ váy khác lựa chọn cho tôi . Vừa chọn xong họ đã đẩy tôi ngồi xuống để trang điểm . Mẫn Mẫn tôi xưa nay chưa từng đụng mấy thứ phấn son này , cũng không bao giờ dùng đến dù chỉ một lần . - Tại căn phòng lớn , tất cả các nhà báo của giới báo trí đều tụ họp đến . Ai ai cũng bàn bạc xôn xao Bỗng tất cả ánh đèn chợp tắt , cũng là lúc tôi khoác tay hắn bước ra . Tất cả ánh mắt hiếu kỳ đều dồn về phía tôi " Cô ta là ai thế nhỉ ? " " Oa , xinh đẹp thật " Hắn kéo tôi lên trên ghế . Sau đó mỉm cười nói " Xin chào các nhà báo chí . Hôm nay tôi mở họp báo đột xuất này là ... muốn giới thiệu vị hôn thê của tôi, chính là cô ấy , Tô Mẫn Mẫn " Hắn mỉm cười nhìn về phía tôi " Xin chào ... " Lần đầu tôi đứng trước mặt nhiều người như vậy , thật sự rất sợ... Ai ai cũng chạy đến hỏi tôi " Chào cô , cô có thể ... " " Cô quen anh ấy khi nào thế... ?! " " Cô ... " Thấy tôi hơi sợ nên hắn liền nói " Mọi người đang làm vợ yêu của tôi sợ rồi đấy . " Hắn vừa lên tiếng thì tất cả liền quay về chỗ ngồi của mình và lần lượt hỏi " Không biết anh và cô Mẫn Mẫn đã quen nhau bao lâu rồi ? Tại sao bây giờ mới dám nói ? " " Chúng tôi vừa tìm hiểu nhau gần nửa năm rồi . Cảm thấy hợp nên quyết định chuẩn bị hôn lễ " " Không biết anh và cô ấy gặp nhau như thế nào nhỉ ? Có thể chia sẻ cho chúng tôi biết được không ? "" Đúng đó đúng đó " " Cô nói đi " Hắn nói thầm với tôi" Tôi... nên nói gì ? " " Tùy cô " " Ùm... tôi và Đình Lâm gặp nhau tại ... khách sạn... à không ! Chúng tôi tình cờ gặp nhau tại một nhà hàng , khi đó anh ấy đang tiếp... " Tôi vừa phải giả vờ mỉm cười vừa kể , chưa bao giờ tôi phải dùng não để suy nghĩ ra một câu chuyện ngôn tình sến súa đến thế " Cho hỏi , tôi thấy tình cảm của hai người không phải là thật . Có thể chứng minh được chứ ? " Hắn nghe xong mỉm cười nhìn mọi người , sau đó ánh mắt lạnh lùng thay đổi nhìn tôi , mặt càng ngày càng tiến gần đến tôi , hắn định... ? " Anh định làm gì ? " Tôi trố mắt lên nhìn hắn " Hôn cô , ngoan ngoãn mà chịu đi , phải hợp tác một tí " Không phải chứ ? Nụ hôn như hoa ngọc của tôi ... lại bị một tôi ác ma này cướp đi sao?! Hắn lấy tay ôm cổ tôi , đôi mắt ấy tưởng chừng như cũng lạnh lùng giống lời nói , hành động của hắn hoàn toàn khác mà thay vào đó là đôi môi ấm áp , mềm mại chạm vào môi tôi . Mê hoặc bởi sự ngọt ngào ấy , tôi dần dần nhắm mắt đáp trả mặc dù chẳng hề biết có bao nhiêu người đang nhìn tôi Tác giả meomeo2kThể loại Ngôn TìnhGiới thiệuMột đêm bất ngờ, cuộc đời cô rẽ sang hướng không ngờ mẹ kế ép gả cho một người chưa từng gặp mặt, cô phản đối, phản đối bất thành, bị đe dọa, cô phải đồng con người xa lạ, vậy mà lại gắn bó cả duyên thật kì lạ! Mẫn Mẫn vừa đi chợ , năm phút sau hắn đã điện thoại " Bà xã à , em về chưa ? Anh nhớ emmm ! " " Được rồi ! Em về liền ! " Vừa về đến nhà hắn đã không buông cô dù chỉ một giây . Ả vì bận bịu với nhiều chuyện nên không thể nào ngăn cách được hai người , nếu ngăn cách cũng không thể ngăn nổi ... Vì hắn ghiện Mẫn Mẫn mất rồi ! Ở bên cô , hắn cứ như một đứa trẻ . Đến khi ra ngoài , hắn làm gì ai cũng toát cả mồ hôi hột Những tháng ngày ấy thực sự đối với Mẫn Mẫn mà nói . Rất hạnh phúc ! Tại phòng làm việc Cốc ... cốc " Vào đi " Một cô gái mặc chiếc váy bó sát màu đen . Mái tóc xõa dài , thân hình gợi cảm bước đến , cô ta cầm tệp hồ sơ nói " Vương Tổng , thông báo mới bên công ty Tôn Nhật " Cô ta đặt nhẹ tệp hồ sơ xuống sau đó mỉm cười " Tôi biết rồi . Thứ bảy tuần này Công Ty Tôn Nhật sẽ ra mắt một hợp đồng mới và cũng lộ mặt chủ tịch Công ty đúng không ? " " Vâng ... " ... Nghe cô ta nói , hắn không đáp lại . Tiếp tục làm việc , một lúc sau hắn mới chịu liếc nhìn cô ta . Cô ta lập tức mỉm cười khiêu gợi nhìn hắn " Cô tên gì ? " " Em tên Tằng Tân ! Rất vui được gặp Vương Tổng ... " " Đứng đó làm gì ? Sao không ra ngoài ? " Hắn thản nhiên hỏi " Thật ra ... Em có chuyện này muốn nói ... " Cô ta mỉm cười , nhẹ nhàng bước đến hắn sau đó ngồi lên đùi hắn" Vương Tổng à . Con tiện nhân Mẫn Mẫn đã lừa gạt anh rất nhiều , tại sao anh còn yêu nó chứ ? Hay là ... " Ngón tay thon thả nhẹ nhàng xoa ngực của hắn hình vòng tròn " Tôi tin cô ấy " Hắn thản nhiên trả lời . Cô ta liền đơ mặt nhìn hắn " Nếu cô không muốn mất việc thì mau đi xuống ! " Đôi mắt hắn bắt đầu rực làm cô ta sợ hãi lập tức nhảy xuống " Cút ! " Cô gái đó vừa chạy ra ngoài không bao lâu . Mẫn Mẫn đã bước vào " Anh làm gì cô gái khi nãy vậy ? " " Cô gái khi nãy ... ? " Hắn nhìn cô hỏi " Là cô gái vừa bước khỏi phòng anh ! Cô gái ăn mặc sexy đấy ! " Mẫn Mẫn diễn tả cô ta , tay cô lướt ngang chiếc eo thon thả mình vừa nói Hắn mỉm cười " Dạy dỗ cô ta một bài học ... Dám dụ dỗ anh ! Bà xã có biết cô ta nói gì không ? " " Nói gì ? " " Bí mật ... " Hắn mỉm cười nhìn cô " Hừ ! Kệ anh , anh làm việc của mình đi ! " Mẫn Mẫn liếc nhìn hắn " Được rồi . À , thứ bảy tuần này bà xã cùng đi với anh nhé ? " " Đi đâu ? " " Tới đó rồi biết ! " Đêm mưa, người vừa thất tình Đường Hiểu Hiểu bị một người đàn ông đẹp trai quấn lấy, vốn dĩ cho rằng khổ tận cam lai nên gặp được tổng tài bá đạo, không ngờ rằng, anh ta lại là ma cà rồng? Ở cùng với cô ấy, chỉ vì coi cô ấy là một kho máu có di chuyển của bản thân mà thôi? Khỉ gió! Lão nương không làm nữa!Cách nửa tháng sau, Đường Hiểu Hiểu lại một lần nữ bị ma cà rồng quấn lấy hành hạ đến tiều tụy, “Đường Hiểu Hiểu, em dám chạy một lần nữa thử xem!”…— Xem Thêm —

truyện tổng tài ác ma của tôi